THẢ MỘNG NGÀY ĐÔNG

John Thụy

Hôm nay nắn nót mấy câu thơ
Gởi người xưa ấy ở bên bờ
Ngoài kia gió đông về gào thét
Trong đây lòng hoang vắng, bơ vơ

 
Đã biết người xưa vẫn hững hờ
Đàn chùng chưa nắn lại dây tơ
Mượn gió đem mây cùng tia nắng
Gộp lại, gởi cùng với câu thơ


Trời Đông vẫn gió lộng tứ bề
Kỷ niệm như giọt nước tỉ tê
Làm sao quên được người xưa ấy
Vẩn vơ chuyện má ấp, môi kề

Đường xưa Anh đã dẫn em về
Ngày nay vẫn đó, cảnh không chê
Làm sao đem người vào tranh ấy
Rồi lồng điệu nhạc thật đam mê

Anh mở lòng anh ngập gió Đông
Tìm trong giây phút một tương đồng
Để em thấy đó người năm cũ
Nắng ấm thích bay về bến sông

Em thờ ơ lắm, có biết không?
Để anh, đời vẫn thiếu mây hồng
Tương lai, sao chưa đà vỡ nắng
Sao không, vun xới kiếp phiêu bồng?

Dừng chân nghỉ lại bước tha phương
Ghé lại đường xưa cảnh phố phường
Kiếp này không sao thành hoàn mỹ
Chỉ cần sóng bước với người thương
JT

Comments