BƯỚC DẶM NGÀN

Huy Văn
Tôi đi trên con đường định mệnh
Lòng mơ, tình nhớ, bước phân vân
Từ dạo đổi dời, đời chuyển bến
Thời gian khắc khoải lướt âm thầm.


Hành trang nặng sử hồng tan tác
Bốn mùa trầm mặc nẻo quan san
Dành riêng một góc trời phiêu bạt
Để nhóm tình quê, bón lửa tàn.
Người đi có nhớ dòng ly biệt?
Ai về quên hết bóng tang thương!

Khúc tha hương gõ hoài một nhịp
Nhịp của tim đau, của đoạn trường.
Đời phân vân, vai còn nặng nợ
Sóng thời gian cuốn bãi quạnh hiu
Tìm trú ẩn từ trong cõi nhớ
Gửi hồn theo nắng sớm, mưa chiều.
Ai treo nhánh ca dao lên võng
Để ầu ơ con nước đục, trong
Xa mấy cõi cầu sương, bến mộng
Con đò xưa còn mãi xuôi dòng.
Vẫn là tiếng hư vô vọng động
Bên giọt trầm của tiếng thời gian
Như mây tan vào nơi gió lộng
Đời thả trôi theo bước dặm ngàn.

HUY VĂN

Comments