GỌI TÊN EM GIỮA VÀNG PHAI

Nắng buông dài cho chiều vàng tư lự
Lòng miên man, trầm mặc thả vào mây
Ứơc gì như sương khói phủ ngàn cây
Để thêm lắng không gian màu tĩnh vật!

Tôi gọi Em giữa muôn trùng trời đất
mà chỉ nghe đồng vọng thuở chia phôi
Lúc bão đời xua thân phận xa trôi
là dịu vợi từng dãi dầu mưa, nắng!

Em mảnh khảnh trong đôi tà áo trắng
Xa mà gần trong cùng tận yêu thương
Nuôi kỷ niệm bằng nhớ nhung, xa vắng
Lối chiêm bao mãi chung bước, chung đường.

Một thoáng mơ vượt bến bờ vạn dặm
Tìm dáng Em trong dìu dặt thu vàng
Màu viên tịch phủ trời mây thăm thẳm
Cuối nẻo đời vẫn hun hút quan san!

Bước độc hành trên hành trình muôn ngả
Tôi thầm gọi tên Em giữa vàng phai
Thu thả gió dật dờ trên cây, lá
Em nơi đâu?! Đây một mối tình hoài!

HUY VĂN
( Để nhớ Marie Thérèse  Bạch Yến R.I.P )

Comments