Đời nổi trôi. Người đan từng sợi nhớ
Thời gian xoay. Tay níu mãi hư vô
Quê hương vẫn ngàn trùng cách trở
Nặng vai suông, mòn mỏi bước sông hồ.
Đêm bày cuộc lưu ly trên vòm tối
Ánh lập lòe như nến rọi trùng khơi
Ảo giác vẽ đường mơ chùng mấy nỗi
Xuân nơi đâu?! Đông gọi gió bên trời!
Trừng ánh mắt trân trân nhìn quá khứ
Gom mộng thường vào hy vọng tương lai
Đêm chập choạng trong từng cơn tự sự
Rót đầy vơi vào thổn thức...u hoài!
Đêm gọi nhớ về theo nguồn trăn trở
Ngụm cà phê nồng vị đắng trên môi
Em nơi đâu?! Cánh nhạn bỗng mồ côi
nên sương khói ươm hoài hương tình lỡ!
Đưa kỷ niệm qua vườn xuân khép, mở
Sưởi lòng đơn giữa cô tịch đêm tàn
Thả vài ánh hạo quang vào cõi nhớ
để gượng vui theo xuân mộng vừa sang!
HUY VĂN
( Để nhớ Marie Thérèse Bạch Yến R.I.P )
Comments
Post a Comment