ray rứt lòng ta

-ss-
UserPostedImage
Một lần ta gọi về thăm bến
Giọng của năm xưa nức nở buồn.
.....
Đêm đêm thao thức buồn em ứa
Những giọt men đời thấm mặn môi
Em nhớ trời xuân chim én liệng
Tưởng giữ hương xuân đến cuối đời...


 

Em biết người ta thương em lắm
Người ta ray rứt nhớ từng đêm
Âm thương luôn phát ra thành tiếng
Tên của người yêu, tên của em...

Để rồi khăng khít tình đôi lứa
Lối bước văn khoa đẹp mộng đời
Sau tiểu đăng khoa mơ ước tới
Vẽ bước tương lai thật tuyệt vời...

Người yêu vẫn giữ gìn trân quý
Cánh noãn tình hoa luôn trinh nguyên
Trọng chữ luân thường nên giữ kỹ
Để tình mãi mãi sắc hương duyên...

Nhưng mà cây cỏ còn thay lá
Thì dạ con người ai dễ đo
Ta hụt chân đời trong tăm tối
Thì bến làm sao giữ dáng đò.

Tàu Sông Hương đưa ta ra Bắc
Đau cảnh lưu đày sống khổ sai
Mạng sống từ đây như đã mất
Đòn thù ta nhận biết bao ngày.

Sài Gòn em sống đời dạy học
Em dạy văn chương chắc hiểu nhiều
Sách Khổng Mạnh em đã từng đọc
Chữ thủy chung tình thuở mới yêu.

Vậy mà đạo lý em quên hết
Người bạn tình em chịu khổ sai
Không phải lưu manh mà vương tội
Tuân lệnh buông gươm chịu cảnh đày.

Đò em chầm chậm rời xa bến
Xác pháo bập bềnh sóng trường giang
Trong tù ta lấy gì mừng tiễn
Người của năm xưa biệt phố phường.

Ướm chút men đời ta thấy rõ
Lòng người thay trắng đổi đen nhanh
Trong tù có lắm thằng thay dạ
Ta chúc cho em đẹp mộng lành.

Mùa xuân còn đến còn chim én
Ray rứt lòng ta gợi ý thơ...!!
thylanthảo

Comments