trưa cắt rau muống



Nắng chang chang đứng nhìn bầy đỉa
Đầu trần phơi tóc nắng cháy da
Đỉa mén đỉa trâu quần lui tới
Chực chờ hút máu, máu người ta...

Cắt trước giờ về đầy gánh rau
Nước tiểu khai khai rau xanh màu
Phân người vung vãi đầy trong ruộng
Cũng đành lội xuống biết làm sao !!


Vung liềm cắt lẹ lưng khum mỏi
Thỉnh thoảnh giở chân đỉa đeo đầy
Máu tù trộn với mồ hôi mặn
Đỉa hút đã đời đỉa no say

Ống quyển cườm chân đầy vết cắn
Máu cứ tươm tươm rất khó cầm
Ta đứng thẳng lưng người mỏng dánh
Vậy mà nó cắn thật đành tâm...

Mẹ đứng đâu mà sao con nghe
Lời than tiếng thở vọng âm về
Hình như mẹ khóc con nghe tiếng
Mắt đổ hào quang xót tái tê..

Gom hết rau chất đầy bội quang
50 kí chẵn dám nào than
Ta cao lỏng khỏng như tre miễu
Quảy gánh lên vai bước vội vàng

Bụng đói chân run mồ hôi đẫm
Áo tù hôi hám vết bùn loang
Ngày về lăng lắc xa thăm thẳm
Chẳng hiểu sao ta vẫn sống còn...

Ở đây mà nhớ thời giam cấm
Đổi mạng ta làm cực như trâu
Hơn tám năm dài hờn in đậm
Hận vẫn còn nguyên, tóc trắng đầu !!

thylanthảo
viết bên máy tiện 2-3-2016

Comments